Mấy ngày nay dư luận trên
báo mạng và các blog rất bức xúc về việc bộ trưởng Đinh La Thăng đề nghị
tăng các loại phí ô tô, xe máy để giảm ùn tắc, tai nạn giao thông. Có
những ý kiến cho vị này “quá kém cỏi”, có người cho làm bộ trưởng như
thế ai làm cũng được, lại có người bảo nên từ chức… nhìn chung dư luận “
ném đá” vị bộ trưởng vốn “ ăn to nói lớn” khi lên ngồi ghế nóng đã được
không ít người nhầm tưởng ca ngợi hết lời và kỳ vọng.
Mình thuộc lớp người “ lạc hậu” trong thời buổi “nhịp sống số”. Bước sang thập niên thứ 2 của thế kỷ 21 khi nhân loại sắp đưa người lên sống cung trăng, mình vẫn chưa biết đi xe máy. Phương tiện đi lại chủ yếu là xe đạp, xe thồ và đi bộ. Cần thì xe buýt, taxi …Mình cũng đã từng sống nhiều năm ở HN, chứng kiến cảnh đi xe buýt nhiều lúc đến nghẹt thở.Gia đình mình cũng ko có ô tô và không mong gì một ngày nào đó sẽ tậu một chiếc cho có phong trào thời @. ..Thế nhưng lại rất bất bình với những “điều khoản “ phí mà ông Thăng đưa ra trình duyệt. Vị này nghĩ sao mà khống chế trực tiếp vào phương tiện đi lại của người dân chứ? Họ sẽ đi làm bằng phương tiện gì? Nhiều người cũng khốn khổ thắt lưng buộc bụng mới mua được chiếc xe máy như công cụ của kế sinh nhai. Những đề án hàng nghìn tỷ nâng cấp thành phố sao chưa thấy cải thiện gì đáng kể về hệ thống đường lưu thông ở thành phố. Phải nghĩ đến việc phát triển giao thông công cộng, qui hoach thành phố, giãn mật độ người ở trung tâm vv…chứ. Chiều nay lang thang mạng gặp bài viết anh Trọng Tạo” Phí anh Thăng lên cung trăng hỏi Cuội” – cái tít hay quá, mình copy về đưa lên để mọi người cùng đọc.
PHÍ ANH THĂNG LÊN CUNG TRĂNG HỎI CUỘI
Vừa qua, Bộ GTVT đưa ra đề xuất giải quyết vấn nạn giao thông bằng cách “thu phí lưu hành phương tiện giao thông cá nhân và phí ô tô đi vào trung tâm thành phố giờ cao điểm” đã làm dấy lên sự phẫn uất của dư luận. Có người còn gọi đó là “Phí Anh Thăng”.
Hôm kia, PGS.TS Nguyễn Văn Thụ - người có mấy chục năm giảng dạy, nghiên cứu về giao thông, tham gia lập nhiều dự án giao thông cho các đô thị ở Việt Nam – lên tiếng cá cược với dư luận: “Thu phí mà giảm được kẹt xe tôi sẽ đi tù!”.
Hôm qua, GS. Đặng Hùng Võ – Nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường - hài hước: “Chúng ta không thể chống ùn tắc bằng cách hạn chế ô tô. Nếu làm vậy, chẳng khác nào chúng ta tiến lên Chủ nghĩa xã hội bằng cách… đi bộ”.
Và hôm nay, ca sĩ Mỹ Linh bức xúc: “Đề xuất giải pháp đó, theo tôi, chứng tỏ anh Đinh La Thăng quá kém cỏi!”.
Vân vân và vân vân…
Chưa thấy bộ trưởng nào mới một thời gian ngắn chấp chính mà đưa ra nhiều giải pháp bị vô hiệu hóa như bộ trưởng GTVT.
Đầu tiên, anh Thăng đưa ra việc “đi làm bằng xe Bus”, anh đi thử và khẳng định “Tốt”. Nhưng chỉ vài tuần sau, anh lại nói: “Đến tôi cũng không thể đi làm bằng xe Bus được”. Tiếp theo là sáng kiến thay đổi giờ làm giờ học khiến cả thành phố Hà Nội nháo nhác, thầy lạc trò, mẹ lạc con… rồi “tùy theo thực tế của từng trường”, rốt cuộc, giao thông vẫn tắc nghẹn, đâu lại vào đấy. Và bây giờ là đề xuất thu phí ô tô, xe máy, cấm vào cấm đỗ… chưa biết kết quả ra sao, nhưng đã thấy loạn cả lên. Ngành cơ khí ô tô kêu chết. Chủ xe kêu bị móc túi. Những anh chàng nghèo mua xe thanh lý đi làm kiếm sống qua ngày bỗng rơi vào đường quẫn.
Đó là anh láng giềng cạnh nhà tôi mua được cái xe cũ 50 triệu, giờ mỗi năm phải nộp phí 50 triệu thì anh phải nộp cả cái xe ấy cho anh Thăng cũng không đủ.
Chợt nhớ bài Á Tế Á Ca của Cụ Phan đầu thế kỷ trước:
Các thức thuế các làng thêm mãi,
Hết đinh điền rồi lại trâu bò.
Thuế chó cũi, thuế lợn gà,
Thuế diêm, thuế tửu, thuế đò, thuế xe.
Thuế các chợ, thuế trà, thuế thuốc,
Thuế môn bài, thuế nước, thuế đèn.
Thuế nhà cửa, thuế chùa chiền,
Thuế rừng tre gỗ, thuế thuyền bán buôn.
Thuế gò, thuế bãi, thuế cồn,
Thuế người chức sắc, thuế con hát đàn.
Thuế dầu mật, thuế đàn đĩ thoã,
Thuế gạo rau, thuế lúa, thuế bông.
Thuế tơ, thuế sắt, thuế đồng,
Thuế chim, thuế cá, khắp trong lưỡng kì.
Các thức thuế kể chi cho xiết,
Thuế xia kia mới thật lạ lùng,
Làm cho thập thất cửu trùng,
Làm cho xơ xác, khốn cùng chưa thôi…
Đầu thế kỷ này lại thêm “phí anh Thăng”. Chả biết có thành hiện thực hay lại chuyện tào lao? Chả lẽ “Phí anh Thăng lên cung trăng hỏi Cuội”?
Mình thuộc lớp người “ lạc hậu” trong thời buổi “nhịp sống số”. Bước sang thập niên thứ 2 của thế kỷ 21 khi nhân loại sắp đưa người lên sống cung trăng, mình vẫn chưa biết đi xe máy. Phương tiện đi lại chủ yếu là xe đạp, xe thồ và đi bộ. Cần thì xe buýt, taxi …Mình cũng đã từng sống nhiều năm ở HN, chứng kiến cảnh đi xe buýt nhiều lúc đến nghẹt thở.Gia đình mình cũng ko có ô tô và không mong gì một ngày nào đó sẽ tậu một chiếc cho có phong trào thời @. ..Thế nhưng lại rất bất bình với những “điều khoản “ phí mà ông Thăng đưa ra trình duyệt. Vị này nghĩ sao mà khống chế trực tiếp vào phương tiện đi lại của người dân chứ? Họ sẽ đi làm bằng phương tiện gì? Nhiều người cũng khốn khổ thắt lưng buộc bụng mới mua được chiếc xe máy như công cụ của kế sinh nhai. Những đề án hàng nghìn tỷ nâng cấp thành phố sao chưa thấy cải thiện gì đáng kể về hệ thống đường lưu thông ở thành phố. Phải nghĩ đến việc phát triển giao thông công cộng, qui hoach thành phố, giãn mật độ người ở trung tâm vv…chứ. Chiều nay lang thang mạng gặp bài viết anh Trọng Tạo” Phí anh Thăng lên cung trăng hỏi Cuội” – cái tít hay quá, mình copy về đưa lên để mọi người cùng đọc.
PHÍ ANH THĂNG LÊN CUNG TRĂNG HỎI CUỘI
Vừa qua, Bộ GTVT đưa ra đề xuất giải quyết vấn nạn giao thông bằng cách “thu phí lưu hành phương tiện giao thông cá nhân và phí ô tô đi vào trung tâm thành phố giờ cao điểm” đã làm dấy lên sự phẫn uất của dư luận. Có người còn gọi đó là “Phí Anh Thăng”.
Hôm kia, PGS.TS Nguyễn Văn Thụ - người có mấy chục năm giảng dạy, nghiên cứu về giao thông, tham gia lập nhiều dự án giao thông cho các đô thị ở Việt Nam – lên tiếng cá cược với dư luận: “Thu phí mà giảm được kẹt xe tôi sẽ đi tù!”.
Hôm qua, GS. Đặng Hùng Võ – Nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường - hài hước: “Chúng ta không thể chống ùn tắc bằng cách hạn chế ô tô. Nếu làm vậy, chẳng khác nào chúng ta tiến lên Chủ nghĩa xã hội bằng cách… đi bộ”.
Và hôm nay, ca sĩ Mỹ Linh bức xúc: “Đề xuất giải pháp đó, theo tôi, chứng tỏ anh Đinh La Thăng quá kém cỏi!”.
Vân vân và vân vân…
Chưa thấy bộ trưởng nào mới một thời gian ngắn chấp chính mà đưa ra nhiều giải pháp bị vô hiệu hóa như bộ trưởng GTVT.
Đầu tiên, anh Thăng đưa ra việc “đi làm bằng xe Bus”, anh đi thử và khẳng định “Tốt”. Nhưng chỉ vài tuần sau, anh lại nói: “Đến tôi cũng không thể đi làm bằng xe Bus được”. Tiếp theo là sáng kiến thay đổi giờ làm giờ học khiến cả thành phố Hà Nội nháo nhác, thầy lạc trò, mẹ lạc con… rồi “tùy theo thực tế của từng trường”, rốt cuộc, giao thông vẫn tắc nghẹn, đâu lại vào đấy. Và bây giờ là đề xuất thu phí ô tô, xe máy, cấm vào cấm đỗ… chưa biết kết quả ra sao, nhưng đã thấy loạn cả lên. Ngành cơ khí ô tô kêu chết. Chủ xe kêu bị móc túi. Những anh chàng nghèo mua xe thanh lý đi làm kiếm sống qua ngày bỗng rơi vào đường quẫn.
Đó là anh láng giềng cạnh nhà tôi mua được cái xe cũ 50 triệu, giờ mỗi năm phải nộp phí 50 triệu thì anh phải nộp cả cái xe ấy cho anh Thăng cũng không đủ.
Chợt nhớ bài Á Tế Á Ca của Cụ Phan đầu thế kỷ trước:
Các thức thuế các làng thêm mãi,
Hết đinh điền rồi lại trâu bò.
Thuế chó cũi, thuế lợn gà,
Thuế diêm, thuế tửu, thuế đò, thuế xe.
Thuế các chợ, thuế trà, thuế thuốc,
Thuế môn bài, thuế nước, thuế đèn.
Thuế nhà cửa, thuế chùa chiền,
Thuế rừng tre gỗ, thuế thuyền bán buôn.
Thuế gò, thuế bãi, thuế cồn,
Thuế người chức sắc, thuế con hát đàn.
Thuế dầu mật, thuế đàn đĩ thoã,
Thuế gạo rau, thuế lúa, thuế bông.
Thuế tơ, thuế sắt, thuế đồng,
Thuế chim, thuế cá, khắp trong lưỡng kì.
Các thức thuế kể chi cho xiết,
Thuế xia kia mới thật lạ lùng,
Làm cho thập thất cửu trùng,
Làm cho xơ xác, khốn cùng chưa thôi…
Đầu thế kỷ này lại thêm “phí anh Thăng”. Chả biết có thành hiện thực hay lại chuyện tào lao? Chả lẽ “Phí anh Thăng lên cung trăng hỏi Cuội”?
--
Khổ!Trông mặt anh ấy non choẹt thế,trưởng ..
Chúc Phương Thào sức khỏe, nhiều niềm vui