"Ước
gì giờ cũng như xưa Để che áo trăng khi mưa cùng về" PT Một lần tan học
ngày xưa Chúng mình hai đứa trú mưa bên đường Then thùng rồi lại vấn
vương Bên tà áo trắng đến trường sớm mai Mưa làm áo nổi bờ vai Mưa làm
áo nổi hình hài trái xuân Lạnh run sao má ửng hồng Bấy nhiêu ! cũng
để một lần ngẩn ngơ....! Ông trời vương những sợi tơ Quấn vào hồn
trẻ.........đến giờ còn đau....!" VG" "Kiếp này đã dở dang nhau Thì xin
kiếp khác duyên sau lại lành ...! " "PT"
VG
à, hai bạn trong ảnh trên ( PT chụp hôm hội khóa 19/3/2011) ngày đi học rất
thân nhau. Thời đó là thời PT tui khờ dại ngu ngơ chưa biết chi nên cũng không
nghi ngờ gì về việc họ có thể yêu nhau. Cuối đời, đám "nhất quỉ nhì
ma" ngày nào lục vấn đâu ra thì nói có.... Hội trường hội khóa, bọn
này vui quá nên trêu họ mấy câu ( rút từ bài Ước gì của thanh thuoc), rồi
BĐ cũng họa lại, bây giờ có VG " đế" nữa thật là vui. Bài thơ là một
kỷ niệm của thời áo trắng gợi trong bọn mình cảm xúc đồng điệu. " Bao giờ trở
lại
ngày xưa/ Cái thưở...khờ dại...còn chưa biết gì /Tìm lại một thưở Xuân
Thì/ Đánh rơi trên chặng đường đi đến trường. Cảm ơn VG, hẹn gặp lại.
H
là ai vậy PT? Thanhthuoc rất thích câu đoán cuối cùng trong 4 câu thơ
TT viết họa lại bức hình chụp có MD. Mặc dù từ ấy TT viết là Đâu chứ
không phải là Dấu.
Làm gì còn có kiếp sau mà chờ..."
Chia chia ,sẻ sẻ chút chút nhé!